Tôi nghe phong sương đọng lại thành hạt tí tách bên song cửa. Mùa thu đến gầy guộc ngón tay thơ. Em húng hắng ho những đêm mùa chuyển động khe khẽ. Tiếng ho nhẹ, mỏng và man mác buồn. Như tiếng chiếc lá cuối mùa vỡ vụn dưới chân kẻ vô tình nào đi ngang qua phố…
Cây hoàng lan đầu ngõ, trong những ngày mưa, đã lặng lẽ nở hoa. Những bông hoa xanh xao tựa ngón tay thiếu nữ. Xanh như lá rồi cũng vàng úa lúc buông rơi, chỉ khác một điều là những ngón tay ấy thơm ngát hương cho đến tận cùng lúc chết.
Em nói với tôi, có những điều vốn dĩ hiển nhiên, mà bản thân sự hiển nhiên đó đã là một điều gì rất lạ. Như việc ta đã gặp nhau, yêu nhau, và xa nhau…
Tôi im lặng nắm tay em, lắng nghe dòng luân hồi âm thầm chầm chậm chảy trong huyết quản em, dẫu em có buồn vui khóc cười. Dòng luân hồi ấy đưa tôi tới em, dẫn tôi yêu em và tách lìa hai đứa. Rồi lại tiếp tục chảy đi biền biệt không dừng. Tôi chợt lạnh lòng thấy bàn tay em-trong tay tôi, mà xa xôi vời vợi…
Có nhiều kẻ lãng mạn mà ngây thơ, đã từng cố gắng giữ hoa cỏ lại bằng cách ép khô chúng vào trang sách. Tôi thấy xót xa thay những loài hoa cỏ ấy. Chẳng có tấm áo quan nào có thể tồi tệ hơn những trang sách tù đọng cũ kỹ. Những trang sách chỉ có một chút hy vọng khi nó mở ra cho người ta một thế giới, chứ không phải giam hãm những cuộc đời. Những cuộc đời cần phải sống và chết, cần phải mong manh đến thế mới truyền tải hết được ý nghĩa của Cuộc Đời.
Tôi đi qua ngõ, nghe hương hoàng lan luồn vào trong gió, mỏng mảnh như sợi tơ vàng. Tưởng như mùa thu đang bẽn lẽn chạm từng ngón nhỏ dọc sống mũi tôi, miết nhẹ trên môi tôi và mơn man trong hồn tôi. Tưởng như em… Hẳn là chưa từng có ai cố gắng ép hoàng lan vào sách làm kỷ niệm. Những loài hoa có hương thường không hẳn mỹ miều. Bởi vậy chúng thơm cho đến kỳ cùng tàn héo. Bởi vậy chúng tận cùng mong manh gượng nhẹ. Bởi vậy chúng vô biên…
Tôi gom những bông hoàng lan rụng lả tả bên gốc cây. Cho đến khi buông mình, bông hoa mới hiện nguyên hình hài cốt cách. Hương hoàng lan thơm ngát trên tay tôi- hai bàn tay khum đầy xác hoa màu vàng mê mải. Sự mê mải làm tôi thấy lạnh lòng. Lạnh như khi nắm nhẹ tay em. Tôi chợt nghĩ, nếu tôi nói với em điều này, hẳn em sẽ mỉm cười. Chỉ mỉm cười rất mỏng thôi, mà tưởng như hồn em trải rộng mênh mang mênh mang. Giống hương hoàng lan đã âm thầm thơm trên tay tôi…
Bốn mùa trôi biền biệt như sông. Thu tàn đông sang, những bông hoàng lan cuối cùng của mùa giống như ngón tay em buông mệt nhoài giữa đêm lạnh. Những ngón tay xanh xao, rồi vàng úa rơi nhẹ lên tay tôi. Khi mà dòng luân hồi cuồn cuộn đến mức phai phôi mùa thu, phai phôi hoàng lan của tôi, thì chung quanh vẫn chỉ tịnh một sự im lặng đến đau lòng. Sự im lặng càng khiến hương hoàng lan nồng nàn tràn trong đêm, mà bông hoa thì đã theo mùa trôi đi biền biệt.
Rồi năm sau, mùa thu lại tới. Biết bao mùa hoàng lan sẽ đi qua đời tôi, giống như em…? Và tôi, liệu có còn rung động trước một làn hương mỏng mảnh mà khe khẽ nồng nàn nữa hay không? Cũng giống như tôi đã lựa chọn để những bông hoa tan theo cát bụi, thử hỏi tôi có đành lòng lưu giữ một làn hương?
Em nhẹ chân bước qua cõi Vô Thường. Tôi xin bỏ nhớ thương để em đời vô lượng…
Giúp nhau thoát nợ
Khi một người cần vay nhiều thì sẽ có 2 nguồn để vay:
- Từ bạn bè, người thân
- Từ các dịch vụ cho vay tín chấp, bất kể đó là vì lợi nhuận hay phi lợi nhuận
Nhưng:
- Vay từ bạn bè, người thân thì khó mở lời, mà nếu đã mở lời thì cũng có vô số lý do để họ từ chối. Có những người dù có tiền và cũng quan tâm bạn bè nhưng vẫn quan niệm rằng "Không cho vay thì mất bạn. Cho vay rồi còn mất nhanh hơn"
- Vay dịch vụ thì có thể không đủ điều kiện để được vay, hoặc lãi quá cao, hoặc hạn mức không đủ để xử lý vấn đề
Ai cũng biết giải pháp cho chuyện này là góp gió thành bão, nhiều người cùng tham gia hỗ trợ họ. Một trong những cách thường gặp là gây quỹ cộng đồng, như mở tài khoản trên Thiennguyen.app hay GoFundMe rồi vận động mọi người tham gia, chia sẻ. Nhưng giải pháp này có những vấn đề, ở cả phía cá nhân người cho tiền cũng như ở mô hình. Với người cho tiền, dù sự giúp đỡ người khác làm con người cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa, việc mất tiền vẫn làm cho tâm lý của họ bị đau. Với mô hình, nó không chú trọng vào việc xây dựng cộng đồng hay thay đổi hệ thống, mà chỉ dừng ở mức từ thiện.
Song song với việc xây dựng các hình thức kinh tế thay thế phi tư bản, một giải pháp cho tình trạng này là thành lập một quỹ vi mô với mục đích giúp đỡ nhau hơn là kiếm tiền, nhưng vẫn đem lại lợi ích hợp lý cho người cho vay. Nếu bạn đã từng cho bạn bè mình mượn tiền và muốn chuyện này được giải quyết triệt để hơn, bạn có thể cân nhắc tham gia quỹ.
