Hoàng Lan

Tôi nghe phong sương đọng lại thành hạt tí tách bên song cửa. Mùa thu đến gầy guộc ngón tay thơ. Em húng hắng ho những đêm mùa chuyển động khe khẽ. Tiếng ho nhẹ, mỏng và man mác buồn. Như tiếng chiếc lá cuối mùa vỡ vụn dưới chân kẻ vô tình nào đi…

Published