Cái từ “khoa học” đó đã bị biến nghĩa rồi. Thứ ông ấy nói không phải là khoa học đúng nghĩa. Nhưng thứ ông ấy làm, từ đầu chí cuối, lại là khoa học đúng nghĩa. Nghĩa là ông ấy nói một đằng làm một nẻo.
Ông ấy có thể đã giác ngộ, có thể là người vô vi. Ông ấy cũng là một chuyên gia nông nghiệp giỏi, có tầm nhìn xa. Nhưng khi nói về bản chất của khoa học, có lẽ ông ấy chưa hiểu đủ về nó. Mà nói về một thứ mà mình không hiểu gì, thì có lẽ đó không phải là tinh thần của thiền. Nhưng làm một thứ mà mình còn không nghĩ là mình đang làm nó, thì lại là tinh thần vô vi. ■
Đọc lại từ đầu
Đọc tiếp
Giúp nhau thoát nợ
Khi một người cần vay nhiều thì sẽ có 2 nguồn để vay:
- Từ bạn bè, người thân
- Từ các dịch vụ cho vay tín chấp, bất kể đó là vì lợi nhuận hay phi lợi nhuận
Nhưng:
- Vay từ bạn bè, người thân thì khó mở lời, mà nếu đã mở lời thì cũng có vô số lý do để họ từ chối. Có những người dù có tiền và cũng quan tâm bạn bè nhưng vẫn quan niệm rằng "Không cho vay thì mất bạn. Cho vay rồi còn mất nhanh hơn"
- Vay dịch vụ thì có thể không đủ điều kiện để được vay, hoặc lãi quá cao, hoặc hạn mức không đủ để xử lý vấn đề
Ai cũng biết giải pháp cho chuyện này là góp gió thành bão, nhiều người cùng tham gia hỗ trợ họ. Một trong những cách thường gặp là gây quỹ cộng đồng, như mở tài khoản trên Thiennguyen.app hay GoFundMe rồi vận động mọi người tham gia, chia sẻ. Nhưng giải pháp này có những vấn đề, ở cả phía cá nhân người cho tiền cũng như ở mô hình. Với người cho tiền, dù sự giúp đỡ người khác làm con người cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa, việc mất tiền vẫn làm cho tâm lý của họ bị đau. Với mô hình, nó không chú trọng vào việc xây dựng cộng đồng hay thay đổi hệ thống, mà chỉ dừng ở mức từ thiện.
Song song với việc xây dựng các hình thức kinh tế thay thế phi tư bản, một giải pháp cho tình trạng này là thành lập một quỹ vi mô với mục đích giúp đỡ nhau hơn là kiếm tiền, nhưng vẫn đem lại lợi ích hợp lý cho người cho vay. Nếu bạn đã từng cho bạn bè mình mượn tiền và muốn chuyện này được giải quyết triệt để hơn, bạn có thể cân nhắc tham gia quỹ.

Mình đã đọc hết bài viết của bạn và rất tôn trọng bạn vì có thể đưa ra phân tích không thiên kiến. Người ta có thể dễ dàng chọn thuận theo hay chống lại, đúng và sai chứ rất khó để vừa thấy đúng vừa thấy sai cùng lúc. Tuy nhiên mình không đồng ý lắm về luận điểm “thứ ông ấy làm là khoa học”, bởi: (i) ông ấy thực hành, thực hiện các phép thử và nhờ đó tích lũy được kinh nghiệm nông nghiệp, song kinh nghiệm ấy về cơ bản cũng như “chuồn chuồn bay thấp thì mưa”, không tới được bản chất vấn đề mà chỉ là cách lý giải của riêng ông ấy. Nếu nói kết quả quan trọng nhất và ông ấy đã ra được kết quả thỏa mãn giả thiết là xong thì bản chất nó lại không phải là khoa học. Nó có thể trở thành tri thức dân gian, kinh nghiệm thực tiễn hoặc bất cứ tên gọi gì khác. (ii) ông ấy không hướng đến cùng mục đích với khoa học nông nghiệp hiện đại. Cái ông ấy muốn là thực hành một cách làm nông nghiệp khác (được cho là) bền vững hơn. Song đồng thời nó không giải quyết được vấn đề mà nông nghiệp hiện đại đang cố giải quyết, không thể trở thành giải pháp thay thế hay một phương thức tiến bộ hơn, ở trình độ cao hơn. Giống như hai người bạn, một người nói rằng mùa hè nên đi biển để có thể tắm nắng, tắm biển và ăn hải sản, từ đó họ giải tỏa stress và phục hồi sức khỏe tinh thần, thì người bạn còn lại nói rằng lên núi mới yên tĩnh, chứ họ bị dị ứng hải sản và lại sợ đen da. Người bạn thứ 2 lên núi và ở đó yên tĩnh thật, nhưng lúc này câu chuyện đi lên núi hay xuống biển đã không còn cùng vì một mục đích.